Nếu bạn từng đi lên Đà Lạt bằng xe đò hoặc máy bay, thì chuyện đó đã quá thường rồi, không thể nào bình thường hơn thế nữa. Sao bạn không thử làm mới và trải nghiệm phượt lên Đà Lạt bằng xe máy? Chắc chắn đó sẽ là một trải nghiệm hoàn toàn mới và hết sức thú vị.
Hãy ngủ sớm thức dậy và rời Sài Gòn từ sáng sớm tinh mơ. Với dặm đường từ Sài Gòn lên Đà Lạt khoảng chừng 320km, lướt nhanh cũng đã mất hết 6 tiếng đồng hồ rồi đó bạn ơi. Nếu bạn chưa đi xa bao giờ thì nên nhẹ nhàng chậm rãi khoảng 8 tiếng là vừa. Dừng hay không dừng, thì cũng đừng ngần ngại so đo tính toán làm gì. Cứ 100 cây số thì nên ngưng nghỉ một lần.
Đừng quá cố sức mà khi đến Đà Lạt chỉ biết nằm thở dài ngao ngán, mệt mỏi. Với lại đường dài chạy hoài thì xe cũng có khác gì người đâu.
Sao không dừng cho xe nghỉ đôi chút vì đường xa thấm mệt, vì những con đường quanh co và khúc khuỷu lắm đồi nhiều dốc? Nên dừng chân mấy lần còn tùy vào sức khỏe của mình và xe nữa. Nếu công tơ mét xe không còn hoạt động thì khoảng 4 lần ngưng nghỉ cho đoạn đường dài hơn 300 cây số nhé.
Trước khi rời Sài Gòn đi Đà Lạt bằng xe máy thì cần chuẩn bị điều gì?
Nhớt xe tính từ ngày thay nay đã ngoài 1.500 cây số rồi thì hãy thay đi, đừng ngại ngần và cũng đừng chần chờ làm chi nữa. Đường dài nóng máy xe lắm đó ai ơi. Vỏ xe đã quá mòn thì cũng nên làm mới. Bởi vỏ quá mỏng sẽ không chịu nổi độ nóng do ma sát của con đường từ Sài Gòn lên Đà Lạt.
Dọc đường nghe nói còn có đinh rải ở đâu đó, thì vỏ quá mỏng sẽ không đủ sức chống lại những điều vặt vãnh đó đâu. Và nên nhớ đi xa thì xe của bạn cũng cần có gương chiếu hậu, để dọc đường còn thỉnh thoảng phải nhìn gương chiếu hậu. Tránh xe sau vì cung đường Sài Gòn - Đà Lạt ngán ngẩm nhất là mấy chiếc tốc hành vùn vụt thật khó lường. Hình như cứ tưởng là rừng rú của miền sơn cước nên đôi khi vượt qua mặt chẳng hề cần bóp còi xin xỏ làm gì. Có lẽ bóp còi sợ tốn điện thì giá nhiên liệu thêm hao. Cũng đừng so đo tính toán, nếu thấy thì nên chịu khó nhường đường, không nhường thì... lề đường sẽ là lối đi riêng của bạn đó nha.
Một ba lô sao cho thật gọn nhẹ. Có nước uống và vài ba bộ áo quần thêm chiếc máy chụp ảnh, để đi về dọc đường tranh thủ lấy bằng chứng cho một chuyến đi nhé. Nếu không thì về có kể ra và năn nỉ thì Nhỏ chi chi đó cũng không chịu thèm tin đâu. Điều đơn giản nhưng không hề giản đơn chút nào. Trăm nghe không bằng một thấy mà ta. Nhớ giùm chút nha ai đó nhé.
Từ Sài Gòn ra tớ ngã 3 Dầu Giây khoảng 7h là ok lắm rồi. Từ ngã tư Thủ Đức (đoạn Co-op mart xa lộ Hà Nội) đến Dầu Giây khoảng 50km. Từ Maxi Mark 3 -2 đến ngã tư Thủ Đức khoảng 18km. Nếu đi trễ quá thì thứ sáu là ngày cuối tuần, đường xá luôn đầy ăm ắp người nhớ nhà, thèm món nhà đang lần mò về thăm má, thăm lại vườn xưa bếp cũ, sẽ rất khó để mà vi vu. Có thể nói từ Sài Gòn leo lên Đà Lạt thì đoạn đường vất vả và mất nhiều thời gian nhất, mệt mỏi nhất cũng là chặng này.
Tính từ Sài Gòn chạy nhanh cũng mất 4-5 tiếng là đã tới thị trấn dâu tằm tơ Bảo Lộc rồi. Chao ôi! Trải dài trong nắng sớm xanh ngắt một màu xanh bạt ngàn của dâu. Chà chà... không nơi đâu dâu lại nhiều như ở cái thị trấn này. Dâu trải dài mênh mông ngút ngàn thênh thang. Bảo Lộc sớm mai thật bình yên đến lạ. Còn khoảng 2 tiếng nữa thôi là đã tới Đà Lạt rồi, thì cũng đừng mần chi vội. Hãy ghé một hàng quán nào đó để lót bụng nghỉ lưng đôi chút sau dặm đường rong ruổi.
Chặng đường này mà hổng dừng chân ở đèo Pren đầy ngoạn mục thì mất đi sự hấp dẫn của chuyến đi đó. Hãy thử nghĩ coi, lơ lửng từ trên cao nên nhìn đâu đâu cũng thấy. Bên kia núi đang quàng tay ôm lấy núi, thì bên này đồi dốc thoai thoải đang úp mặt vào nhau. Thì sao không đưa một ánh mắt nhìn để nâng niu điều dịu ngọt của núi rừng kia nhỉ? Ừ thì nhìn cho đã con mắt mình. Chứ bao ngày ở Sài Gòn muốn nhìn muốn ngắm một chút thì cũng là nhà với những nhà mà thôi.
Một cái giá xứng đáng vừa được trao cho bạn qua chuyến đi thú vị này. Tự do tung tăng vi vu lướt gió, trên một dặm đường dài trải qua những núi đồi thoai thoải nghiêng nghiêng. Được ngắm nhìn những cô sơn nữ đang đìu gùi lên rẫy trong nắng mai, với những nụ cười tinh khôi còn nguyên nụ. Bất chợt lại nhớ bâng khuâng:
"ĐỪNG lấy đi những gì ngoài những bức ảnh và cũng đừng để lại thứ gì ngoài những bước chân"
...mà ai đó đã ví von cho một câu nói này. Một vài tấm ảnh lưu dấu chứng minh cho sự xê dịch rất ưng ý của mình. Một sự thành thật ngọt ngào đáng yêu, mà không thể nào phủ nhận qua những tấm hình đó. Để khi trải lòng miên man cảm xúc mà Nhỏ chi chi đó vô tình đọc được bài viết này.
Cũng biết là sự ra đi có thật của mình. Nhưng đi mà không rủ Nhỏ chi chi đó đi cùng thì còn biết bao nhiêu điều để thua thiệt thiếu xót không hề nhỏ chút nào. Bởi đi trong sương sớm lành lạnh của không khí núi rừng, cũng cần lắm một vòng tay ôm từ phía sau lắm chứ! Có ai đó sau lưng sẽ thấy như ấm áp hơn, đường xa bỗng dưng ngắn lại đôi phần. Thì ai ơi! Nếu rong ruổi Sài Gòn - Đà Lạt thì hãy rủ rê ai đó cùng đồng hành chuyến đi nhé.
Đà Lạt thành phố của cao nguyên đầy mây trời gió núi, ngàn thông reo với những khúc quanh co đầy ẩn ý của những con đường, cứ vấn vương như nuối tiếc điều gì mà không hề muốn rời xa bao giờ. Một bất ngờ từ mọi phía như dồn lại ở những khúc quanh co này. Một chút dỗi hờn quanh co mà ngàn năm khó phai nhạt lòng... những con đường luôn có những khúc cong như mở rộng vòng tay ôm trọn Đà Lạt vào lòng.
Đến Đà Lạt trời hãy còn quá sớm, hoàng hôn chưa chạm đỉnh đèo, tắm rửa xong, tranh thủ ngủ một chút đi lấy lại sức, để tối đến mà tha hồ đong đưa với thành phố núi mộng mơ này. Đà Lạt đêm về trời sắc se lành lạnh, nếu quên rủ ai đó đồng hành rồi lại quên đem cả áo khoát thì bàn tay như co ro, mọi lời nói trong đêm đều phả ra làn hơi trong ánh đèn đêm của phố. Không biết vô tình hay cố tình để rồi lang thang một mình trong đêm phố núi. Tâm hồn chợt như lạc lõng bỗng bất chợt bắt gặp những đôi tình nhân tay trong tay, đang đi tìm điều lãng mạn ở thành phố tình yêu này.
Một mình một xe máy, tự do tung hoành lướt gió... Hãy tranh thủ đôi mắt để ngắm nghía những gì dọc đường mà bạn đã đi qua. Hãy trải nghiệm một lần qua chuyến đi Đà Lạt bằng xe máy, để rồi ngẫm nghĩ lại... Đôi khi cũng cần sự đồng hành của ai đó lắm lắm. Để đường xa như ngắn lại, để lối đi về luôn thấy lãng mạn, ấm áp ở một vòng tay ôm từ phía sau...
Một tuần mới lại bắt đầu... Một cảm xúc miên man vừa được trải dài cùng chuyến đi trong những ngày nghỉ cuối tuần đầy ý nghĩa và vô cùng thú vị. Và Nhỏ chi chi đó ơi, mai mốt này chuyến đi ấy sẽ không còn lạc lõng, đơn độc nữa. Hy vọng điều bình yên và ấm áp, luôn lãng mạn với những cảm xúc miên man ngọt ngào hơn với những chuyến đi về...
Du lịch, GO! - Theo blog Yume, internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét